Cô gái ngồi bên cạnh từ tốn lên tiếng:
"Chắc chú đợi lâu lắm rồi nhỉ, thật sự xin lỗi chú."
An Chính có chút ngỡ ngàng, cô gái này... là đang nói chuyện với anh sao?
Một hồi lâu không thấy bên cạnh có động tĩnh gì, cô gái vẫn giữ nụ cười thật tươi, đôi tay nhanh chóng luồn vào trong túi, lôi ra một chiếc bánh bằng lòng bàn tay.
"Của chú đây, vẫn là vị mứt cam chú thích nhất nhé."
An Chính ngờ vực quan sát cô gái bên cạnh. Dường như nhận ra điều gì đó không đúng, anh chầm chậm đưa tay lên trước mắt cô, nhẹ nhàng khua đi khua lại vài lần. Đồng tử cô gái không hề chuyển động.
Cô ấy... bị mù.
Sau khi nhận ra điều đó, An Chính có phần bối rối:
'Hình như... cô nhầm tôi với ai rồi."
Giai Nghi giật nảy mình. Nụ cười rạng rỡ dường như có chút cứng lại.
"Ai... ai vậy?"
"Tôi mới làm việc hôm nay."
"Vậy chú bảo vệ cũ đã đi đâu rồi ạ?" - Giai Nghi ngạc nhiên.
"Ông ấy nghỉ rồi."
"Thật ư... đáng tiếc quá."
Giai Nghi mím nhẹ môi, nhét chiếc bánh vào lại trong túi, cầm gậy mò mẫm bước ra khỏi phòng.
'Vậy... tôi xin phép về trước nhé, thật sự làm phiền chú quá. Chúc chú một buổi chiều tốt lành."
"À... vâng."
An Chính lúng túng đứng dậy, vội vàng dẹp bớt đống đồ lộn xộn trên mặt đất, tránh để cô gái vấp té. Ánh mắt anh không tự chủ dõi theo từng bước đi của cô, cho đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-trong-mat-em/2716293/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.