Cánh cửa bật mở. Giai Nghi cũng giật bắn mình, hốt hoảng đánh rơi cả chùm chìa khóa xuống đất.
- Sếp, sao sếp lại ở đây giờ này ạ?
Giai Nghi cố kiềm chế giọng nói run rẩy của mình, cả người cúi thấp lần sờ chìa khóa dưới mặt đất. Gã sếp của cô đang đứng ngay cạnh cửa ra vào, khuôn mặt vô cảm ẩn hiện trong bóng tối. Ông ta làm ra vẻ như không nghe thấy lời của cô, ngang nhiên kéo cửa bước vào trong nhà, đến giầy cũng lười không thèm cởi. Vừa nhặt chùm chìa khóa lên, Giai Nghi liền vội vàng đi theo vào trong, vẻ mặt hoang mang không thốt nên lời.
- Sếp Minh, có chuyện gì quan trọng thì chúng ta ra quán cà phê nói chuyện được không, trong nhà tôi có chút bừa bộn, không tiện để tiếp đón khách.
- Có gì mà không tiện, tôi thấy nhà cửa sạch sẽ lắm mà.
Vừa nói, ông ta vừa bật đèn chiếu sáng cả ngôi nhà, tự tiện đi thăm thú xung quanh. Giai Nghi cảm thấy tình hình không ổn, nhưng cũng không có gan đuổi người này đi. Dù sao, chiều nay cô cũng vừa phải hạ mình xin lỗi người ta, nếu bây giờ lại đắc tội nữa thì thực sự không còn đường mà làm việc nữa rồi.
- Sếp, có chuyện gì quan trọng đến vậy sao, để ngày mai chúng ta bàn bạc cũng được mà.
Giai Nghi cố gắng lựa lời đuổi khéo lão già này đi, trong lòng liên tục cảm thấy thấp thỏm không yên. Trời cũng đã tối, một thân một mình cô ở đây với ông ta quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-trong-mat-em/2716259/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.