Hành lang ngoài phòng phẫu thuật ngoại trừ nhân viên y tế còn có Nhan Vị và Giang Ấu Di.
Trong không khí nồng nặc mùi thuốc sác trùng, Nhan Vị nhớ đến kiếp trước nên cô cũng lo lắng giống như Giang Ấu Di.
Ánh đèn trắng chiếu thẳng lên mặt, dù không bị bệnh thì cũng giống như đang nguy kịch.
Nhan Vị và Giang Ấu Di ngồi đợi cùng nhau, nửa tiếng sau Tiết Ngọc được hộ sĩ đẩy ra ngoài.
Bác sĩ tiêm thuốc mê cho Tiết Ngọc nên bà vẫn còn đang hôn mê.
Sắc mặt bà trắng như giấy, nhìn yếu ớt hơn cả lúc nó vàng ban nãy. Hơi thở nhẹ như thể sẽ ngừng bất cứ lúc nào.
Giang Ấu Di chớp mắt, launước mắt, nàng xoa mắt đến khi nó đỏ bừng.
Nàng chạy theo sau hộ sĩ về phòng bệnh, nghe bác sĩ căn dặn.
Trong hai ngày Tiết Ngọc đã phẫu thuật hai lần. Hậu phẫu thuật phải chú ý rất nhiều, Giang Ấu Di hay quên nên không nhớ được những gì bác sĩ dặn. Nàng lấy điện thoại, ghi âm lại.
Bác sĩ vừa đi, Giang Ấu Di sụp đổ, nàng nắm lấy tay của Tiết Ngọc bật khóc.
Nhan Vị cũng thấy khó chịu, Giang Khang Quốc vừa ngạo mạn vừa ích kỷ. Gã gây rối xong thì để lại hậu quả để Giang Ấu Di gánh chịu, cô đau lòng cho Giang Ấu Di nhưng cô không có cách thay đổi hoàn cảnh gia đình nàng.
Ngoài trừ ở bên, động viên, cô không làm được gì.
Nhan Vị tự nhủ, vẫn phải chờ thêm thời gian.
Giang Ấu Di bật khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-mua-he-cua-em/3734055/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.