Giang Ấu Di rời khỏi nhà ma, nàng lang thang đi qua đám đông, chốc lát đã cách xa nhà ma.
Gió thổi nhẹ làm dịu đi tâm trạng của nàng, nàng dẫn bình tĩnh lại. Nghĩ đến việc rời đi đột ngột sẽ khiến Nhan Vị khó xử.
Nàng đang do dự không biết có nên quay lại không.
Điện thoại bất ngờ vang lên.
Giang Ấu Di lấy điện thoại ra thấy là số lạ.
Không biết vì sao nàng nghĩ có thể là Nhan Vị đang tìm mình.
Khi muốn nghe máy thì điện thoại bị giật mất rồi cánh tay nọ gác máy, sau đó ném điện thoại xuống đất.
Giang Ấu Di ngẩng đầu thấy là Hồ Hạo của Tam Trung cùng đám anh em có những kiểu đầu quái lạ của hắn. Hồ Hạo cười khiêu khích.
Đúng là oan gia ngõ hẹp.
"Bất ngờ không? Ở đây mà bọn mình cũng gặp nhau đúng là có duyên!" Hồ Hạo cợt nhả muốn xoa mặt Giang Ấu Di đã bị nàng né tránh. Hắn còn giận còn nói: "Tao tưởng mày chết rồi chứ? Sao vậy, mày cho rằng không đi tiệm net thì có thể tránh được tao sao?"
Giang Ấu Di: "..............."
Nàng viết truyện cũng không dám viết mấy lời thiểu năng này, tên này thật đúng là tệ hơn chữ tệ.
"Thằng ngốc." Giang Ấu Di bình tĩnh mắng.
Hồ Hạo nổi điên, vung nắm đấm muốn đánh: "Mày có gan thì nói lại coi?"
Giang Ấu Di không muốn nói chuyện với hắn, một đấm thẳng vào mũi Hồ Hạo, lạnh lùng nói: "Tao không ngờ mày thích nghe chửi vậy đó. Đừng nói nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-mua-he-cua-em/3734048/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.