"Cậu..... cậu vừa nói gì?" Giang Ấu Di ngây ngốc, không tin vào tai mình.
Đây chắc là vì ảo giác do chấp niệm của nàng.
"Mình cũng thích cậu." Hai tay Nhan Vị nâng mặt nàng, lặp lại: "Giang Ấu Di, mình nói mình thích cậu!"
Giang Ấu Di bỗng cảm thấy mình sắp không ổn.
Nhan Vị thấy ánh mắt nàng mơ hồ, sắp bay lên trời, vội đè vai nàng kéo nàng về thực tại: "Xin cậu hãy tỉnh lại!"
Giang Ấu Di vẫn ngây ngốc, một lúc lâu sau mới hoàn hồn, ngơ ngác nhìn Nhan Vị: "Mình đang mơ sao?"
Nhan Vị dở khóc dở cười đáp: "Không phải chỉ tỏ tình thôi sao, cậu cần gì phải như vậy?" Lần trước khi Giang Ấu Di tỏ tình, rõ ràng còn rất bình thường. Hiện tại chỉ đổi thành cô tỏ tình, sao lại ngây ngốc mất rồi?
Xác nhận mình không nằm mơ, Giang Ấu Di khẽ hoảng hốt, sau đó tay chân luống cuống.
Nhan Vị kéo nàng ngồi xuống băng ghế bên cạnh, chờ nàng chậm rãi tiêu hóa.
Qua khoảng mười phút, Giang Ấu Di bình tĩnh, quay đầu hỏi: "Nhan Vị, cậu đang trêu mình sao?" Nàng thật sự rất sợ, lỡ như Nhan Vị nói cô không có ý đó, vậy chẳng phải nàng sẽ điên lên sao?
"Đem chuyện này ra đùa rất vui sao?" Nhan Vị nắm lấy ngón tay của Giang Ấu Di, lặp lại: "Mình thích cậu, chính là kiểu thích mà cậu nghĩ."
Tim Giang Ấu Di đập càng lúc càng nhanh, nàng nhìn chằm chằm vào tay mình đang trong tay Nhan Vị, không dám ngẩng đầu, mặt đỏ như tôm luộc:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-mua-he-cua-em/3733872/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.