Nhan Vị ra khỏi phòng, cầm theo hai chiếc váy ngủ cùng quần lót.
"Ấu Di, cậu tắm trước sao?" Cô đưa váy ngủ hình con thỏ màu đen cùng quần lót màu xanh biển nhạt cho Giang Ấu Di, để lại cho mình chiếc váy ngủ hai dây màu xám hình hoa cúc, nói: "Quần lót mới đó, vẫn chưa mặc qua."
Giang Ấu Di nhận váy ngủ, sau đó ngại ngùng bọc quần nhỏ lại, nhìn váy hai dây của Nhan Vị, ngẩn người.
Nhan Vị giơ váy lên: "Cậu muốn mặc cái này sao?"
"Không phải..... nếu không cậu tắm trước đi?" Giang Ấu Di đỏ mặt, giọng như thì thầm.
"Sao vậy?" Nhan Vị hỏi xong nhìn thấy Giang Ấu Di đỏ mặt, lập tức hiểu, trêu nàng: "Cậu ngại sao?"
Giang Ấu Di nghẹn, có lẽ cảm thấy mình ngượng ngùng, xoắn xít quá mất mặt, nàng xụ mặt, tư thế như hy sinh anh dũng: "Phòng tắm ở đâu?"
Nhan Vị muốn cười nhưng cố nhịn xuống, nghiêm trang nói: "Nằm bên trái hành lang, phòng có cửa kính á."
Giang Ấu Di đi lướt qua người Nhan Vị, đột nhiên nghe Nhan Vị nói: "Thật ra..... nếu cậu không ngại, chúng ta có thể tắm chung."
Chân trái vướng chân phải, Giang Ấu Di suýt ngã.
"Sao mà bất cẩn vậy?" Nhan Vị tỏ vẻ lo lắng ẩn giấu ý xấu, đi đến đỡ cánh tay Giang Ấu Di, hai mắt lại đang cười.
Giang Ấu Di không dám để cô giúp, cả người như bị điện giật, cuống quýt bỏ chạy vờ không nghe thấy câu vừa rồi của Nhan Vị.
Nghe thấy tiếng cửa nhà tắm khép lại, Nhan Vị chậc một tiếng, hết sức vui vẻ.
Sao trước đây cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-mua-he-cua-em/1163295/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.