Chu Hiểu Hiểu cảm thấy không khí quanh Nhan Vị bỗng trầm xuống, nàng cẩn thận lui về sau, thử hỏi: "Nếu không thì cậu gọi cậu ấy đi?"
"Thôi." Nhan Vị nói: "Cậu ấy đang bận đừng quấy rầy thì hơn."
Chu Hiểu Hiểu "ừ", ngồi trên giường đọc sách, vừa đọc vừa ăn khoai lát.
Vài phút sau, một mình Chu Hiểu Hiểu đã giải quyết xong gói khoai lát to, ném túi đi rửa tay, bước ra nhìn thấy vẻ mặt u oán của Nhan Vị đang nhìn chằm chằm mình.
"Cậu sao vậy?" Chu Hiểu Hiểu tựa lưng vào cửa, cảnh giác hỏi.
Nhan Vị: "Cho mình mượn điện thoại của cậu với."
Chậc, biết sẽ không đơn giản vậy mà.
Chu Hiểu Hiểu cười thầm, lấy điện thoại ra.
Nhan Vị cầm điện thoại vào phòng rửa mặt, còn cố ý đóng cửa.
Chu Hiểu Hiểu ngồi trên giường nhìn thấy bóng Nhan Vị qua tấm kính, trong lòng xuất hiện một suy nghĩ.
Sao Nhan Vị giống như đang yêu vậy.
Bậy!
Chu Hiểu Hiểu kịp thời ngăn lại những suy nghĩ không tốt của mình, bóp chết nó từ trong trứng nước.
Học bá sao có thể yêu sớm được! Huống hồ đối phương còn là nữ! Chu Hiểu Hiểu ngã xuống giường, lấy chăn che mắt.
Ba mẹ Chu Hiểu Hiểu lo lắng việc dùng smartphone sẽ ảnh hưởng đến việc học tập nên đã mua cho nàng điện thoại có phím ấn, chỉ có chức năng nghe gọi, nhắn tin và vài chức năng đơn giản.
Nhan Vị chưa từng dùng loại máy cũ này nên thao tác chậm, may mắn cách dùng cũng không khác nhau, cô thử vài lần đã hiểu cách dùng chỉ là tốc độ đánh chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-mua-he-cua-em/1163290/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.