Bởi vì Kiều Mộc đã giành được giải nhất toàn tỉnh, cũng đồng thời thuộc Top 20 của giải toàn quốc, nên từ nay về sau cậu không cần phải tham gia giải thi đấu quốc gia, một phần nữa cũng bởi vì ngày thi đấu trùng vào thời điểm thi cuối kỳ tại Thất Trung. Lý do cậu tham gia giải cờ vây nghiệp dư, cũng chỉ vì muốn giành một suất tham gia giải Định Đoạn vào năm sau, bây giờ đã giành được, giải thi đấu nghiệp dư quốc gia có đi hay không cũng không còn quan trọng. Ngược lại chỉ có Từ Dữu Dữu là tiếc hùi hụi, bởi vì cô vẫn còn nhớ thương số tiền thưởng tám vạn tệ của giải nhất toàn quốc.
Kiều Mộc được một trận cười no nê đáp: "Kỳ thi nghiệp dư toàn quốc không giống những lần thi trước đâu, cho dù chỉ là thi đấu nghiệp dư, đến giải quốc gia chắc chắn sẽ có những kỳ thủ vô cùng lợi hại tham gia, mình chắc gì sẽ đạt giải nhất."
"Nhưng nếu so với cậu, chắc họ vẫn thuộc trình độ nghiệp dư đúng chứ." Từ Dữu Dữu mặc dù cũng không rõ khả năng chơi cờ của Kiều Mộc cụ thể đã đạt đến trình độ nào, nhưng dựa trên những lời kể của Lý Tu Nhiên, Vương lão sư, có thể đoán được tài năng chơi cờ của Kiều Mộc không hề xoàng xĩnh tí nào. Sáu năm trước nếu như Kiều Mộc không bị chứng rối loạn lo âu, dẫn đến căng thẳng rồi ngất xỉu, chắc chắn sáu năm nay cậu ấy đã trở thành kỳ thủ chuyên nghiệp, cho nên ắt hẳn trình độ đánh cờ của Kiều Mộc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-khong-the-choi-tu/1136926/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.