Editor: Qing Yun
Mưa vẫn đang rơi.
Mưa bụi tí tách xua tan cái oi bức của mùa Hạ, gió núi thổi qua, trong Cao Chuyên lập tức lạnh đến mức như mùa Đông đã ghé cửa.
Kugisaki Nobara đứng trong sân thể dục lộ thiên rùng mình một cái, cô ấy xoa quầng thâm mắt, buồn bã ỉu xìu nói: "Vào sân thể dục trong nhà đi... Tớ không muốn lăn lộn trong nước bùn, quần áo mới mua đấy."
Fushiguro Megumi ở bên cạnh hỏi: "Cậu ngủ không ngon à?"
"Đúng vậy," Kugisaki Nobara vẻ mặt trống rỗng: "Cảm thấy như nằm mơ cả đêm, nhưng tỉnh dậy chỉ nhớ rõ cái gì đó không thể hiểu được, ví như tiệm bánh mì, tiệm bánh mì và tiệm bánh mì..."
Cô không chú ý tới vẻ mặt người bên cạnh bỗng nhiên thay đổi, chỉ lo hoảng sợ vì các tiền bối năm hai.
"Làm, làm sao?"
Panda đứng thẳng, nói to: "Tiệm bánh mì đấy!"
"Cá hồi cá hồi!" Inumaki Toge gật đầu, dùng từ ngữ của cơm nắm để đưa ra lời khẳng định.
Kugisaki Nobara không thể hiểu được ý tứ của bọn họ, cô ấy khó hiểu chớp mắt, cuối cùng là Zenin Maki giải thích cho.
"Bọn họ nói là, bọn chị cũng mơ thấy tiệm bánh mì." Thiếu nữ chống cây thương ngáp một cái: "Buổi sáng tỉnh dậy chị lục tung điện thoại cũng không tìm thấy bất cứ tin tức gì về cửa hàng kia... Theo độ quen thuộc trong giấc mơ thì ít nhất chị phải lưu số điện thoại của nhân viên cửa hàng kia chứ."
Kugisaki Nobara đồng cảm như bản thân mình cũng bị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-dep-nhat-the-gian/3725401/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.