Lời Cố Tử Phong nói, đối với Trần Y Y như gió thổi bên tai, cô giữ mãi tư thế ấy,run rẫy cuộn tròn, Cố Tử Phong tức khắc thay đổi sắc mặt, anh im lặng giây lát, sau đó tiếng đến vành tai của Trần Y Y, trầm giọng,nói:
"Nếu em còn không ăn,ngay lập tức tôi sẽ cho người đi giết tên cặn bã đã khiến em thành ra bộ dạng này....tên gì nhỉ....Hách Thiên?"
Rời khỏi vành tai nhỏ bé của cô,Cố Tử Phong múc một muỗng cháo đến gần miệng của cô,anh bất ngờ,Trần Y Y sỡ hãi,ngay lập tức ngậm lấy muỗng cháo.
"Ha....ha....Trần Y Y!...em nói xem tôi nên làm gì với em đây?!"
Cố Tử Phong tự giễu bản thân nhưng rồi anh vẫn tiếp tục đút cho Trần Y Y ăn hết cả bát cháo, sức khoẻ Trần Y Y chưa khỏi hẳn,vừa rồi lại hoảng sợ,thân thể rã rời,mệt mỏi,một lúc sau đã thiếp đi trong vòng tay Cố Tư Phong.Anh chậm rãi đặt cô nằm lên gối,tỉ mỉ đắp chăn lại cho cô, sau đó,anh nằm xuống bên cạnh đưa tay kê đầu nằm nhìn Trần Y Y,lúc lâu sau anh cũng mơ màng,khép mi ngủ.
4 năm trước.
Ngày hôm ấy, thời tiết rất đẹp,bầu trời trong xanh,có nắng vàng và gió nhẹ,những làn gió thổi qua làm mái tóc của cô gái 20 tuổi bay bay, ở độ tuổi đôi mươi,trên mặt Trần Y Y tràn đầy nét ngây thơ, lúc ấy cô vẫn là một Trần Y Y hoạt bát,vui vẻ và rất năng động, cùng là một người nhưng ở hai thời điểm khác nhau, tính cánh lại có thay đổi lớn như vậy, Trần Y Y của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-thoat-kho-di/2668405/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.