*Alexandra Grace
Những giấc mơ đối với tôi chưa bao giờ đáng sợ như thế này. Tôi luôn thích mơ. Bởi lẽ khi mơ, tôi chìm sâu vào giấc mộng của mình, sẽ được quên đi thực tại rằng mẹ đang không có ở đây. Nhưng hai tuần trở lại đây, tôi có những giấc mơ kỳ lạ liên tục lặp lại. Và kỳ lạ hơn nữa rằng tôi luôn khóc khi tỉnh dậy. Giấc mơ này... nó chân thực đến lạ. Rất chân thực, nhưng cũng rất mơ hồ. Bởi vì nó quá chân thực, nhưng không thể nào xảy ra. Tôi không bao giờ ăn thịt mẹ mình. Không bao giờ!
Nhưng tại sao tôi lại mơ thấy điều đó nhiều lần đến vậy? Tại sao?
Tôi đang nằm lì trên giường với mái tóc rối xù và bộ váy trắng hai-ngày-chưa-thay. Cơ thể tôi mệt mỏi và kiệt quệ lắm rồi. Tôi không thể ăn, càng không thể làm gì khác. Tôi biết mình có thể sống khi không ăn hamburger, nhưng tôi không chắc mình sẽ thế nào nếu không tìm ra loại bánh kỳ lạ thơm ngon kia nữa. Mệt mỏi! Rất mệt! Rất đói! Rất... nhớ mẹ!
Tôi lại khóc. Tôi không muốn khóc chút nào. Mẹ luôn dặn tôi, để sống, con phải mạnh mẽ, không được phép yếu đuối, để sống con phải mạnh mẽ, để mạnh mẽ... con phải chiến đấu. Thế mà giờ đây, tôi lại khóc. Nước mắt cứ tự chảy xuống dù tôi không muốn chút nào. Tôi cố gắng để không phát ra tiếng, vì biết đâu mẹ bất ngờ trở về và thấy cảnh này, tôi sẽ không vui. Tôi há miệng nuốt một ngụm không khí để đẩy nỗi nghẹn ra ngoài, nước mắt tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-thi-tham-cua-ac-quy/124758/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.