Yến Thanh nghe mấy lời trần thuật vừa rồi của Hiểu Vương, âm thầm hít một hơi, phẩy tay chắp sau lưng, mắt liếc đảo mông lung, chỉ nhẹ gật đầu mà không nói gì. Lê Vi chăm chú quan sát sắc mặt của hắn, trong khi hắn trưng cái vẻ mặt bất động thanh sắc ra, thì mặt cô vẫn nhăn nhăn nhó nhó, cảm thấy có một cục tức vẫn nằm ở đáy bụng. Cứ nhớ tới thái độ bất cấp diện tử của hắn khi chạy tới đối phó anh linh, không nể hả gì nói cô một hồi lúc nãy, cô thật muốn nhặt cục tức ấy lên ném thẳng vào mặt hắn. Rõ ràng lần này cô bị hắn trách oan. Nhưng mà Lê Vi chỉ nghĩ như vậy, ngoài mím môi liếc xéo hắn mấy cái thì cũng không nói gì. Đúng vậy, cô không thèm đi đôi co với tên vương bát đản nhà hắn làm gì. Lê Vi cụp mắt nhìn lơ đễnh xuống chân, ánh mắt không thấy động nữa, dần dần thu lại bình thản. Yến Thanh cũng không có ý định dành thời gian vàng bạc để nghiên cứu tâm lý của Lê Vi, hắn chạy đi ” truy cùng diệt tận ” mấy con âm binh còn sót lại của Hồ Ân, chỉ một loáng sau đã quay lại. Dù sao Hồ Ân cũng bỏ đi rồi, Tiêu Yến Thanh cùng mọi người bèn tranh thủ nghỉ ngơi một chút, đồng thời bàn bạc xem tiếp theo nên làm cái gì.
Nhớ lại tên anh linh ban nãy, Linh Đẩu Lão vuốt vuốt chòm râu ngắn dưới cằm, nét mặt đầy khúc mắc, cho nên tự lẩm bẩm một mình.
– Cứ tưởng toàn bộ Âm Binh triệu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-the-ton-chi-giao-lo/4572259/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.