– Nhưng thưa sư bá, con đã là đệ tử Đạo môn, một người không thể có hai đạo, con làm sao có thể cùng người ngày ngày trì chú, tụng kinh niệm đạo?.
Tiêu Yến Thanh đứng trước cửa Tàng Kinh Các, hắn chau mày khó hiểu nhìn tới sư bá đang cẩn thận xếp những pho kinh thư cũ kĩ ở bên trong. Sư Hạnh Duyên thổi thổi lớp bụi bám trên một mặt sách, người cười nhẹ trả lời hắn.
– Đúng là con đã bái Tiêu Khiêm làm sư phụ, trở thành đạo sĩ. Ta cũng không nói con phải nhập Phật gia, có điều, tư tưởng của nhà Phật cốt ở cái tâm. Cho dù con không có cạo đầu, mặc áo cà sa, đeo tràng hạt nhưng tâm con luôn tồn tại một đức tin ở Phật, thì xem như cũng đã đạt được một thành tựu rồi. Hơn nữa, Đạo gia và Phật gia vốn không có xung khắc, ngoài ra còn ít nhiều tương đồng, bồi trợ. Anh em ta chính là, muốn rèn luyện con trở thành một lưỡng đạo sư. Coi như bần tăng đây là dạy bảo cho tiểu điệt tử của mình một chút trong thời gian sư đệ gửi gắm. Hà hà.
Yến Thanh nghe sư bá phân tích, cũng hiểu được bảy, tám phần. Hắn đối với Phật pháp cũng có chút hứng thú, bèn gãi gãi tai, ngập ngừng nói.
– Vậy, từ giờ con phải làm gì?.
– Rồi con sẽ sớm biết!.
Sư bá cầm khăn lau kệ gỗ nói, không có nhìn hắn. Từ hôm ấy, hắn ở lại Liên Hoa Tự, không chỉ phải tự học những gì sư phụ để lại trong thư tịch, mà còn theo sư bá học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-the-ton-chi-giao-lo/4572233/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.