Châu Thác Hàng vừa đứng dậy đã bị Hà Xuyên Châu nắm lấy tay, ngồi lại xuống ghế.
Cô ngả người về sau, dường như hơi đau đầu nên phải lấy tay che mắt, ngón cái xoa huyệt thái dương.
Châu Thác Hàng nghiêng người về phía cô, muốn để cô dựa vào mình nghỉ ngơi, nhưng xung quanh là người đi tới đi lui, cuối cùng anh chỉ chạm vào vai cô rồi dừng lại, nghiêng đầu, chủ động báo cáo với cô: “Anh đưa bác Vương về nhà rồi.”
Hà Xuyên Châu bỏ tay xuống, hỏi: “Tình trạng bác ấy thế nào?”
“Chắc vẫn ổn.” Châu Thác Hàng do dự: “Sau khi về nhà, bác ấy không có phản ứng gì đặc biệt, nhưng cứ ngồi bất động trên sofa suốt. Anh nhìn đồ đạc trong nhà bác ấy một lượt, hầu như chẳng có đồ gia dụng mấy, anh có xuống tầng mua hai túi hoa quả cho bác ấy. Bác ấy cũng bình tĩnh nhận lấy rồi nói cảm ơn, nhưng anh cảm giác bác ấy không tập trung lắm.”
Hà Xuyên Châu đáp: “Ừm.”
Châu Thác Hàng nhận ra cảm xúc của cô đang không tốt, anh dè dặt hỏi: “Tìm được Tập Phi rồi sao?”
Hà Xuyên Châu nói: “Vẫn chưa.”
Châu Thác Hàng ngập ngừng, sau đó an ủi cô: “Đợi cảnh sát thông báo, xác nhận Vương Cao Chiêm không phải hung thủ, chắc cậu ấy sẽ xuất hiện thôi.”
Hà Xuyên Châu cũng nghĩ như vậy, vậy nên bây giờ cô lo hơn là giận.
Cô đang nghĩ, khi gặp lại Vương Tập Phi, rốt cuộc cô nên đánh cậu ấy một trận để giải tỏa sự lo lắng, sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-re/3330572/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.