Khi đó Vương Cao Chiêm cũng không biết mình phải làm gì, ma xui quỷ khiến thế nào ông đã tới cổng công ty Hàn Tùng Sơn ngồi, đáng tiếc mấy ngày liền không gặp được ông ta.
Một mình ông đứng bên đường, nhìn dòng người vội tới vội đi, thầm nghĩ lúc này Vương Tập Phi đang phiêu bạt trong dòng người chốn nao.
Trong mấy ngày nay, ông như mất hồn mất vía, liên tục nghĩ lại cuộc nói chuyện trong nhà nghỉ, nghĩ xem mình đã nói sai câu nào động chạm tới nỗi đau của Vương Tập Phi, nên mới khiến cậu trở mặt thế.
Đáng tiếc sự xa cách mười bảy năm khiến ông không thể hiểu nổi con trai mình, tựa như ông vắt óc suy nghĩ nhưng vẫn không thể trả lời câu hỏi hôm đó Vương Tập Phi để lại.
Trên thế giới này có rất nhiều thứ bất công. Con người lại kiên quyết muốn tìm đáp án, còn thế giới lại không chuẩn bị đáp án cho câu hỏi này, vậy cứ muốn đào sâu tận gốc nó thì có tác dụng gì?
Vương Cao Chiêm không hiểu.
Ông chỉ biết khi con người rơi vào tình cảnh bất hạnh, họ sẽ bất giác tìm kiếm sai sót của mình.
Ông cảm thấy vết nứt giữa mình và con trai như một vấn đề không có lời giải, là một vòng tự giày vò tuần hoàn vì sự tồn tại của Hàn Tùng Sơn.
Hàn Tùng Sơn không biến mất, Vương Tập Phi sẽ mãi mãi không được giải thoát.
Ba, bốn ngày sau, Vương Cao Chiêm nhìn thấy một người đàn ông có dáng hình khá giống Hàn Tùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-re/3330563/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.