Hà Xuyên Châu ngồi vào xe, thắt dây an toàn lại, cắm chìa khóa xe vào ổ nhưng lại không lái xe đi ngay. Cô lấy điện thoại ra tải phần mềm kia xuống, tiếp đó tìm tài khoản của Vương Tập Phi.
Cô tìm tới video đầu tiên cậu đăng, ấn vào xem.
Trong không gian khép kín, giọng nói truyền ra từ loa điện thoại vô cùng rõ ràng, chân thật tới mức tựa như Vương Tập Phi đang cần an ủi ngồi ngay trước mắt cô.
Cậu quay bàn phím máy tính phía trước, dè dặt nói: “Chào mọi người, lần đầu tiên tôi dùng app này, là anh quản lý mạng dạy tôi đấy.”
Cậu quay cảnh trong phòng, độ phân giải điện thoại không cao lắm, tay cầm điện thoại cũng không chắc, ống kính rung lắc mấy cái, có thể nhìn ra đây là một quán net đã có thâm niên.
Cậu cầm balo lên, chiếc balo này cũng có tuổi đời khá cao, từ khi học lớp chín cậu đã đeo nó.
“Chuẩn bị ra ngoài vẽ tranh thôi.”
Vương Tập Phi làm thêm kiếm tiền từ rất sớm. Ví dụ như các công việc tháo dỡ hàng cho bên chuyển phát nhanh, phục vụ sau bếp trong các buổi tiệc ở khách sạn. Về sau cậu mới bắt đầu vẽ, thu nhập không quá ổn định nhưng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Hôm nay cậu khá may mắn, cậu nói từ 8 giờ sáng tới 5 giờ chiều, có ba người tìm cậu vẽ chân dung, còn bán được hai bức tranh phong cảnh.
Tới trưa, cậu bỏ 4 tệ ra mua cơm nắm ở một sạp hàng, trước khi trời tối thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-re/3330557/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.