Chớp mắt thời gian đã tới trưa.
Lúc này bên ngoài đăng ký dự tuyển mập mạp trung niên cũng tuyên bố kết thúc, Quyết Huyết Đấu Trường cửa lớn khép lại.
Cùng lúc đấu trường sân đấu bên trên, ngũ sắc thải quang lóe sáng, một tòa trôi nổi sân nhỏ ngưng tụ.
Theo đó phía dưới một đạo bóng người ngự kiếm mà lên, rất nhanh đã đứng vững tại trên sân nhỏ.
Mà người này không phải ai khác chính là đại hoàng tử Lê Ứng Long.
Kim long bào, sắc mặt nghiêm nghị, đại hoàng tử so với ngày bình thường càng là toát ra đế vương khí chất.
Ánh mắt quét ngang toàn trường, đại hoàng tử giọng điệu uy nghiêm nói: -" Uy long tiềm biển, phụng tiềm vân sơn. Thiên hạ rộng lớn, thiên kiêu nhiều như nấm mọc sau mưa. Tuy nhiên giữa ngọc với ngọc cũng có sự khác biệt, Đại Việt đế quốc ta mở Thiên Kiêu Hội cũng chính là dùng để rèn dũa các viên ngọc đó, viên nào sáng sẽ càng thêm sáng, viên nào chưa sáng cũng sẽ mài cho sáng. Ta Lê Ứng Long hôm nay rất vinh dự được chủ trì sự kiện trọng đại như vậy… "
Đứng trên sân nhỏ, đại hoàng tử không ngừng thao thao bất tuyệt, ngôn ngữ khéo léo mà đầy khí thể để người ta nghe thấy không tự chủ máu huyết sôi trào.
Đợi khi cảm giác được hiệu quả đạt tới không sai, đại hoàng tử mới ngừng lại, tuyên bố Thiên Kiêu Hội bắt đầu.
Lần này tới đây tham gia thi đấu có hơn mấy nghìn người, để tiết kiệm thời gian, mỗi lần sẽ đồng loạt tổ chức thi đấu cho mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-quan/397730/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.