Lấy tới Luyện Hồn thuật, Dương Tuấn lập tức rời đi.
Bất quá khi ra tới Vạn Bảo các cửa ra vào lúc, hắn vậy mà bắt gặp mấy đạo thân ảnh quen thuộc, chính là Hồ tiên sinh ba người.
-" Phí đạo hữu, lai gặp mặt a! " Gặp hắn đi ra, Hồ tiên sinh mặt mày hớn hở chạy tới.
Thấy sang bắt quàng làm họ!
Đây là Dương Tuấn ý nghĩ đầu tiên trong đầu, cũng không trách được, cái này Hồ tiên sinh thực sự quá nhiệt tình, so với lúc trước còn quá mức.
-" Nguyên lai là Hồ đạo hữu. " Mặc dù nghĩ như vậy, tuy nhiên Dương Tuấn bề ngoài vẫn mỉm cười hòa ái nói: -" Hồ đạo hữu đứng đây chờ người nào sao, hay là cũng tới tham gia đấu giá hội. "
-" Hahaha, ta đích xác là tới tham gia đấu giá hội, tuy nhiên tài phú có hạn, không tranh tới vật gì tốt, bất quá được chứng kiến Phí đạo hữu đại triển thần uy, quả thực là mở rộng tầm mắt. " Hồ tiên sinh ha hả cười nói.
-" Hồ huynh chê cười, chẳng qua là một chút con số nhỏ mà thôi. " Dương Tuấn khiêm tôn nói.
Nghe vậy, Hồ tiên sinh nụ cười cứng lại, sắc mặt cũng biến đen, đồng thời trong lòng không ngừng gào thét, con số nhỏ, mả mẹ nó, đây chính là mười nghìn viên trung phẩm linh thạch a!
Phải biết lấy hắn đế quốc bổng lộc, cộng thêm hàng năm ăn không ít hối lộ cũng không biết bao nhiêu năm mới cóp nổi.
Cùng là con người, tại sao lão thiên lại thiên vị như vậy chứ!
-" Thôi được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-quan/397680/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.