Trên đường về nhà, Lục Bân vào siêu thị một chuyến, mua rất nhiều đồ ăn, chúc mừng nhị thiếu gia đã tiến một bước xa trên con đường trở thành người bố tốt. Lôi Đình dẫn hai đứa nhỏ, đứng chờ trong cửa hàng đồ chơi gần đó, mua cho con trai một quyển sudoku giống hệt nhà trẻ, hỏi thiếu niên lại nhận được ánh mắt ghét bỏ của cậu. Đã sắp mười bảy tuổi rồi, còn ai chơi cái này nữa?
Lôi Đình cười ngây ngô, khiến Lục Bân vừa mua đồ xong đi ra không thể nào ngờ được đây lại là nhị thiếu gia.
Tắm rửa, cơm nước xong xuôi, thiếu niên trở về phòng làm bài tập, con trai ghé vào bên chân cậu, giải sudoku, Lôi Đình liên tục chạy tới cửa nhìn lén, nụ cười trên mặt chưa từng tắt.
“Được rồi, nghỉ một lát đi, ra đây ăn hoa quả nào!” Một tiếng sau, Lôi Đình đẩy cửa phòng nói khẽ. Nếu là lúc trước, anh không dám làm bất kì hành động gì xen ngang lúc thiếu niên và con trai đang tập trung, nhưng hôm nay anh đã có can đảm hơn.
Hai đứa nhỏ buông sách vở, đi ra phòng khách.
“Chuyển sang kênh thiếu nhi đi, viện trưởng nói dạo gần đây đang chiếu ‘Nhà có trẻ nhỏ’, rất thích hợp cho bố mẹ xem cùng con.” Lôi Đình vừa bóc chuối cho hai đứa nhỏ, vừa nói với Lục Bân.
Nhị thiếu gia, anh đúng là kẻ cuồng con! Lục Bân khẽ liếc anh, cầm điều khiển chuyển kênh. Đương nhiên, ‘trẻ nhỏ’ này bao gồm cả con lẫn cháu.
Kênh thiếu nhi quả nhiên đang chiếu ‘Nhà có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-phong-he-thong/2009844/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.