Vết thương của Hàn Trác Vũ lành rất nhanh, vượt xa dự kiến của Khúc Tĩnh. Hôm nay, sau khi chụp CT, Khúc Tĩnh thương lượng với các bác sĩ khác, cảm thấy cậu có thể tháo bột được rồi.
Hàn Trác Vũ đang ngồi khoanh chân trên giường bệnh đợi, trước mặt cậu đặt một quyển sách y dày cộp, cậu đọc rất chăm chú.
Lôi Sâm ngồi cạnh cậu nghịch điện thoại.
Lôi Đình ngồi đối diện hai đứa nhỏ, cầm tài liệu đọc. Phòng bệnh yên tĩnh vô cùng.
Đọc hết một trang, Hàn Trác Vũ cong ngón chân lật sách, không ngờ sách còn mới quá, các trang bị dính vào với nhau, không lật được. Cậu nhíu mày, đầu ngón chân phấn hồng cứ cọ cọ trên giấy.
Lôi Đình ngẩng đầu, bật cười, trong mắt chứa đầy những cảm xúc mịt mờ. Thiếu niên đang mặc áo sơ mi trắng của anh, cổ áo rộng thùng thình không cài hết cúc, để lộ xương quai xanh tinh xảo cùng một phần lồng ngực trắng muốt, phía dưới mặc quần short jean, độ dài chỉ vừa đủ để vạt áo che khuất, để lộ hai chân thon dài thẳng tắp. Hiện giờ, hai chân kia còn lắc qua lắc lại trước mặt mình, thỉnh thoảng còn để lộ đùi trắng hồng, quả thật là không còn gì quyến rũ hơn.
Lôi Đình đặt tài liệu xuống, nhìn chằm chằm thiếu niên, nhưng lại không định tiến lên giúp đỡ.
Hàn Trác Vũ nhụt chí lườm chú Lôi một cái, sau đó dùng chân đá đá Lôi Sâm.
Lôi Sâm đặt di động xuống, ngơ ngác nhìn cậu.
Hàn Trác Vũ cong ngón chân, làm động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-phong-he-thong/2009777/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.