Editor: Gà 
Thật ra thì vốn không nghiêm trọng như thế, nhưng lúc Hồ Mộng Đình nằm dưới đất, Đỗ Nhược tự tiện di chuyển cô ta, còn nâng nửa người trên của cô ta lên, hơn nữa sau đó chợt buông cơ thể cô ta xuống, mặc dù được Đỗ Trình Trình tiếp được, nhưng vẫn khiến vết thương nghiêm trọng hơn. 
Đỗ Trình Trình nghe bác sĩ nói xong cũng chán nản, tựa vào vách tường, cả người rét run từng đợt, hôm nay gặp phải chuyện vượt xa nhận thức của cô, cô không hiểu trên đời này tại sao có thể có loại người ác độc đến trình độ này, chơi một cái là một cái mạng, năm nay Đỗ Nhược mới mười tuổi, vậy mà có thể ra tay ác độc như vậy. 
Cô hầu như đã xác định, Hồ Mộng Đình bị chính Đỗ Nhược đẩy xuống. 
Bà Hồ chợt vọt đến chỗ Đỗ Trình Trình, khóc tiến lên đánh cô: "Là mày! Làm sao lòng dạ mày lại ác độc như vậy, hai đứa là bạn học mà, sao mày có thể đẩy con bé xuống, mày bồi thường cho con gái tao đi, đồ táng tận lương tâm!" 
Không phải chuyện mình làm, cô sẽ không nhận, nên vội vàng tránh ra, trốn sau lưng ba, khuôn mặt nhỏ nhắn thắt chặt vô cùng nghiêm túc nhìn bà Hồ: "Không phải cháu làm, cháu không đẩy cậu ấy!" 
Tất cả nắm đấm của bà Hồ đều đánh vào người Đỗ Thành Nghĩa, nếu tính tình đứa trẻ đó khôn khéo, thì giờ phút này cũng biết tránh trước, Đỗ Trình Trình cũng tránh không để bà Hồ đánh trúng, nhưng cô lại không chịu rời đi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi/3238970/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.