Quả thật dáng vẻ của cậu rất dễ đánh lừa người khác, có lẽ những năm qua sống khá tốt, khuôn mặt cậu không còn gầy như xưa, hơn nữa những năm nay được nhà họ Đỗ bồi dưỡng, dù về diện mạo hay phong cách đều vô cùng lịch sự tao nhã, vì đã tập võ từ nhỏ, cơ thể cậu cân đối, ánh mắt biết cười, nếu cậu nhìn bạn thì bạn sẽ bị thu hút, để bạn chủ động tiếp xúc với cậu, muốn xoa dịu vẻ u buồn nhạt nhòa nơi đáy mắt cậu.
Có lẽ có liên quan đến những việc mà cậu đã trải qua khi còn nhỏ, cậu che giấu tất cả mọi tối tăm dưới vẻ ngoài lịch thiệp, tạo cho người đối diện có cảm giác u buồn, rõ ràng nụ cười ấy ôn hòa đến thế.
Đỗ Nhược nhìn vẻ dịu dàng của Đỗ Hoành, đáy mắt ấm áp, làm người ta có thể chết đuối trong ấy, trong lòng chợt hốt hoảng, trái tim càng đập mạnh như nai con nhảy loạn, nhất thời nước mắt đọng dưới đáy mắt khiến tầm nhìn cô ta trở nên mờ ảo.
Cậu là vị hôn phu của cô ta, là người cô ta yêu, tại sao cứ luôn che chở cho ả tiện nhân Đỗ Trình Trình kia chứ? Cho dù vì để nuôi ả ta thành đại tiểu thư kiêu căng ngạo mạn không hiểu sự đời, nhưng cô ta cũng hận, cậu là của cô ta, cậu chỉ có thể đối xử tốt với cô ta thôi!
Cô ta đau lòng vô cùng, hận không thể nhào vào lòng Đỗ Hoành, khóc lóc kể lể mọi tủi nhục của cô ta với cậu, nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi/3238915/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.