Ông Chu càng ngày càng chìm đắm vào men say. Không lo gì đến sống chết của vợ con.
Về nhà thì nhìn ai cũng không vừa mắt. Hôm thì mắng chửi, hôm thì xỉn quá nói không nổi, gục thẳng lên giường không cần nghĩ đến sống chết của ai.
Nhìn chồng mình càng ngày càng tệ bạc, nhiều lần bà Chu cũng khuyên ngăn chồng mình ' Anh đừng sáng say chiều xỉn nữa '. Nhưng nhận lại từ ông bằng nhưng từ ngữ khó nghe, chói tai vô cùng.
' Đồ đàn biết gì mà xen vô, không giúp được gì cho tôi thì thôi còn nặng nhẹ đủ điều, nghe mà phát chán '. Mỗi lần tỉnh bà Chu mới nói vài tiếng, sau những lần cãi vả thì ông tiếp tục ra ngoài. Vì không muốn nghe vợ lãi nhãi và mấy đứa con khóc um xùm cả lên, một đám phiền phức. Đã về mệt, không nói được từ nào lọt vào lỗ tai thì thôi, đằng này lại muốn làm cha mẹ ta mà dạy dỗ à. Nhức hết cả đầu!
Bà lắc đầu vừa bất lực, vừa bất mãn. Bà không phải là người vợ không hiểu chuyện mà hạch sách với chồng. Nhưng cứ nhìn ông ấy mà coi, bê tha suốt ngày không ai chịu nổi. Bà cũng biết yêu chồng, thương con vậy. Sao ông không hiểu nỗi lòng của bà mà chỉ biết trách bà không biết điều, đàn bà chỉ giỏi cái miệng.
Ông Chu thì tiếp tục theo cuộc vui của mình. Bỏ lại phía sau muộn phiền. Nhậu mới làm ta quên, đánh bài làm cho ta vui. Ngại gì từ chối!
Hôm đó, ông thua bài quá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-dau-thuong/2628304/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.