’ Em tỉnh rồi sao? ’. 
Bà ’ ừm ’ bằng giọng mũi, tỏ ra vô cùng mệt mỏi. 
Bà có chút suy nghĩ về người đàn ông họ Chu kia và mang danh là chồng lại đối xử tệ bạc với vợ, ngược đãi với con. 
Còn người trước mặt bà không có mối quan hệ rõ ràng. Nhưng những lúc khó khăn, tuyệt vọng nhất ông luôn dang cánh tay bảo vệ bà. Đặt biệt, còn quan tâm đến đứa con không máu mũ, tình thâm. 
Không phải bà đem hai người họ lên bàn cân so sánh, vốn sự thật đã là vậy. 
Bất chợt một giọt nước mắt lăn dài trên gò má nhợt nhạt của bà. 
Ông Chu có chút quýnh quáng, không biết bản thân mình đã làm gì sai mà khiến cho bà phải rơi lệ. 
’ Em… em không sao chứ ’. Ông lo lắng, sốt ruột lấy hai tay áp vào má bà, lao đi giọt nước mắt còn hơi ấm. 
Nhìn vào thái độ lo lắng của ông, bà không biết bản thân mình làm gì mới đúng. Tiếp tục có suy nghĩ trở về với ông ta hay là chấp nhận lời của ông Thẩm. 
’ Anh Thẩm, tôi không sao ’. Thật lòng bà chẳng sao cả, nhưng bà cũng nói vậy để cho ông yên tâm. 
Bà nói vậy mới khiến cho ông lo lắng hơn. 
Bởi ông biết rõ bà lo lắng chuyện gì và trải qua những gì. Người phụ nữ yếu đuối như bà sao có thể chịu nổi nhiều cú sốc cùng một lúc như vậy được. 
Không biết làm gì giúp bà nên ông chỉ còn cách lặng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-dau-thuong/2628253/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.