Giai Giai tựa mình lên ghế để ngẫm nghĩ lại mọi việc.
Có phải mình đã quá nặng lời rồi không?
Mấy hôm nay chẳng thấy anh ấy đến nữa. Chắc là giận mình thật rồi.
Trầm tư một lúc lâu cũng chẳng biết làm gì cả.
' Giai Giai à '. Chú Lý xuất hiện làm cô không khỏi bất ngờ. Vừa vào đã nhìn thấy cô thẩn thờ ngồi ra đó. Chú cũng hiểu được lòng của cô, một mình phải trải qua nhiều chuyện nên cảm thấy rất thương và thấu hiểu.
' Chú... '. Cô lật đật ngồi dậy, cứu tinh của cô đến rồi.
Cô mong chú Lý lên thành phố từng ngày, có chú ấy cô cũng đỡ lo đi phần nào.
Cô có thể nghi ngờ tất cả nhưng chú Lý thì không.
Chú Lý cũng vậy, rất vui khi gặp lại cô chủ nhỏ của mình.
Thật không ngờ, vì mẹ ở quê gặp biến cố nên ông phải ở lại thời gian dài.
Nào ngờ nghe tin ông chủ bị như vậy càng sốc hơn.
Nhiều cú sốc đến như vậy, ông già như chú còn chịu không nỗi huống hồ là Giai Giai.
' Giai Giai, con vẫn khỏe chứ '. Chú Lý xoa đầu đứa trẻ lớn xác này.
' Không có chú con chẳng khỏe tí nào '. Cô nhoẻn miệng nịnh nọt, nhưng cũng một phần là sự thật.
' Chỉ giỏi dẻo miệng '. Chú Lý đã quá hiểu cô rồi.
' Chú à, chú ở lại với ba. Con có việc cần đi ra ngoài một lát '. Cô sựt nhớ đến chuyện của Thế Khải. Dù như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-dau-thuong/2628135/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.