Sau khi kết thúc một ngày buôn bán, thân thể Nghiêm Tư Cẩn lại nổi lên phản ứng. Anh hoảng sợ cảm thụ thân thể mình biến hóa, hầu như muốn rớt nước mắt.
Anh không biết mình bị làm sao vậy. Vợ chết đã nhiều năm rồi, sinh hoạt của anh lại thanh tâm quả dục, tại sao lại giống như biến thành “Nô lệ tình dục” như thế này. Thân thể tùy tiện động dục, còn ra thể thống gì! Cho dù vợ còn trên cõi đời này, hai người làm chuyện chăn gối cũng không nhiều, bọn họ cũng không ham muốn tình dục. Thế nhưng hiện tại……
Anh đem chuyện thân thể không thoải mái xem là cái cớ, trốn trở về phòng của mình, thống khổ nhắm mắt lại, nhưng thân thể rất khó chịu, dục vọng gào thét khiến ngón chân anh sợ hãi co quắp lại. Anh thở hổn hển, âm thanh trong miệng ám muội không rõ ràng.
Bàn tay do dự nửa ngày, cuối cùng chậm rãi đưa về hướng địa phương được cho rằng là “Tội ác chi nguyên”, quá dơ bẩn…… Thật căm hận chính mình như vậy.
Hóa ra anh nhã nhặn thư sinh như vậy, lại không chịu đựng nổi phản ứng sinh lý, mâu thuẫn này làm anh bắt đầu oán giận chính mình. Mặc dù là vậy, khi tay bao trùm lấy dương v*t, anh cũng cảm thấy thoải mái đi rất nhiều.
Anh cũng không phải dạng người dốt đặc cán mai, thò tay xuống, bắt đầu chậm rãi xoa nắn, động tác vất vả trúc trắc, đôi mắt thống khổ nhắm chặt lại. Trong tai không còn nghe âm thanh nào cả, cũng không ngừng mắng nhiếc chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cuoi-cung/2525089/chuong-2-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.