Sau cả quá trình vật lộn chui qua một đường hầm tối tăm chao đảo, lần tiếp theo nhìn thấy ánh sáng Gabriel đã lập tức buông tay hai người bên cạnh mình ra. Nơi nó đáp xuống là ven một hồ nước lớn, nơi được bao quanh bốn bề bởi những hàng cây phong lá đỏ, cảnh vật đẹp đến nao lòng. Nhưng hiện tại chẳng ai có tâm trạng quan tâm đến điều ấy, nó quay đầu lại, hai người cùng đi với nó, người thẫn thờ kẻ lấm lét, bộ dáng của họ làm cho nó đột nhiên thấy thật tức cười.
- Hai người không có gì muốn nói với tôi sao?
- Cậu chủ...
- Từ từ.
Zaza vừa dợm lên tiếng đã bị El giơ tay ngăn lại.
- Ta nghĩ mình cần chút thời gian để chấp nhận con mèo mình nuôi chục năm qua lại không phải là mèo. Thậm chí, nếu ta không nhầm, em còn lén lút làm không ít chuyện sau lưng ta...
Zaza cúi gằm mặt, đôi mắt hổ phách rơm rớm nước, nhưng Gabriel không quan tâm tới. Nó quay qua người còn lại nãy giờ vẫn đang thẫn thờ bên cạnh.
- Cha. Còn cha? Đến giờ phút này chẳng phải cha nên nói toàn bộ sự thật cho con biết sao?
Cha nó nhìn nó, đôi mắt ông mịt mờ.
- Là lỗi của cha...
Giọng ông nghèn nghẹn. Cuối cùng sau mười tám năm ông mới có thể thú nhận với con trai mình.
Esme nhỏ giọng kể, Gabriel bình tĩnh lắng nghe, câu chuyện về lầm lỗi gần hai mươi năm trước của Esme dần được bộc lộ.
Gia tộc Ivient vốn là một gia tộc vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-than/3230515/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.