Rời khỏi chốn rộn ràng phồn hoa, Như Hà quay lại con đường cũ y đã đi qua cả trăm lần. Chỉ qua hơn hai tuần, Ma giới trong ký ức của y đã hoàn toàn thay đổi, toà thành hùng thịnh khi ấy giờ bao phủ trong bầu không khí chết chóc và điêu tàn. Cánh cổng thành cao lớn sừng sững đóng trước mặt y không mở, y không phải là kẻ được chào đón chốn này. Ngay cả sự thù oán, chửi bới, ngăn cản hay tấn công y dự đoán cũng không đến, chỉ còn mình y với cánh cổng đóng kín im lìm.
Gạt vạt áo, Như Hà khuỵu chân quỳ xuống trước cổng, y hiểu với pháp lực của mình Nhữ Huyền chắc chắn sẽ biết y đã tới. Nhưng hắn không ra, hắn để cho y một sự im lặng chết chóc, hắn để cho y tự mình đối diện với sự nực cười của chính mình. Chính tại nơi đây không lâu về trước, cũng một đêm mưa tầm tã như vậy khi giết chết trái tim hắn, y đứng trên đỉnh quang được vạn người tung hô. Giờ đây quay lại như một kẻ thua trận, ôm theo trái tim vụn vỡ, y khuỵu gối cầu xin, y gào thét van nài, y có thể lấy tính mạng mình ra đánh đổi, y có thể lấy cơ thể này làm món hàng, y cũng có thể mang cả thế gian dâng lên hắn, bất cứ thứ gì hắn muốn y đều có thể cho, chỉ tiếc giờ đây hắn lại không cần!
Mưa đêm lạnh lẽo xối ướt cơ thể y, mái tóc bạc của y xõa tung dính trên nền đất bẩn thỉu, chật vật quỳ hết một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-than/3230512/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.