Thuỷ Tinh Cung mịt mờ khói toả mây mù, có bóng người lướt nhanh trong gió, đôi tay y ôm theo một bó Thược Dược đủ màu, cuống hoa còn ứa nhựa tươi, sương mai bám trên từng cành lá ướt đẫm. Y vội vã bước đi, vội vã trở lại căn phòng không bao lâu trước y vừa rời khỏi, trái tim y dồn dập đập trong lồng ngực, hình như đã rất lâu rồi nó mới rung lên từng hồi mạnh mẽ như thế. Khoé môi y khe khẽ nhướn lên một cung độ rất nhẹ, xúc cảm hồi hộp háo hức hệt như năm ấy lần đầu tiên biết yêu...
Cánh cửa gỗ mở tung, ngồi trên giường người con gái y chờ đợi đã tỉnh lại, bàn tay nàng vuốt nhẹ mái tóc, nàng ngước mắt nhìn y hồi lâu, đôi môi nàng khẽ mấp máy...
- Ca...
Gò má ửng hồng, nàng cười tươi như nắng, khóe mắt nàng ươn ướt tựa như sương.
- Muội đã về rồi đây...
Gió ào ạt thổi qua cuốn mây đen gọi bình minh tới, cũng cuốn phăng đi giọt lệ vừa rơi trên má y nóng hổi. Y bước vào phòng, đôi tay đưa ra bó hoa muôn màu.
- Chào mừng muội, cô dâu của ta...
Nguyệt thần trở về! Chỉ trong một buổi sáng cái tin tức chấn động này đã lan khắp ba mươi sáu cung lớn nhỏ trên dưới Đông cung. Phản ứng của mọi người đầu tiên đều là vui mừng, chỉ đến khi cảm xúc chớp nhoáng ấy qua đi người ta mới giật mình ngẫm lại, ơ hay Nguyệt thần là ai ấy nhỉ? Họ đương nhiên vẫn biết nàng là vị thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-than/3230498/quyen-2-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.