Một ngày mới lại bắt đầu, 30/7, chỉ còn một ngày nữa là tới đám cưới của anh Aides, nhà hôn lễ được dựng ngay giữa sân trường, cờ hoa trang hoàng rạng rỡ cứ như thể đây là một dịp diễn tập cho ngày khai hội vậy. Trái với không khí nhộn nhịp dưới sân, tại lầu cao tháp Bắc mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường. Một bữa sáng đơn giản do Gil làm, ba người cùng ngồi ăn quanh bàn tròn, El bận đọc báo Gil thì nói chuyện với Fleur.
- Mai em tới dự lễ cưới của Aides chứ?
Fleur gật đầu. Nàng ăn thêm một thìa súp, vì đêm qua ngủ không ngon nên giờ nàng khá mệt, nhưng nàng lại không muốn lộ ra cho Gil phải bận tâm.
- Với tư cách là thần Selen à?
Gật.
- Nhưng dịp khai hội em sẽ diễn với tư cách Fleur Allen?
Gật.
- Dùng gương mặt thật?
Gật.
- Thế thì dịp này em phải hoá trang rồi.
Đây là luật bất thành văn của Tây viện, những vị thần Tây viện thường ẩn mình giữa thế gian, rất ít ai biết thân phận thật của họ. Dù không bị cấm nói ra nhưng cũng không hề có ích lợi gì một khi tiết lộ mình là thần cả, nhất là khi vị thần ấy còn là con cháu một đại gia tộc lớn. Bớt điều tiếng sẽ bớt phiền phức hơn.
- Anh nghĩ sử dụng bột Nhận dạng là tiện lợi nhất.
Bột Nhận dạng có tác dụng hoàn toàn trái ngược với tên gọi của nó, đây là thứ bột khiến người ta không thể nhớ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-than/3230493/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.