- Anh biết thổi sáo?
Trời đã về khuya, sau khi quyết định ở lại dinh thự của Ocrle, Fleur và Như Vũ được hắn sắp xếp nghỉ ngơi tại trên lầu ba. Vì đã dành cả ngày để ngủ nên hiện tại Fleur tương đối tỉnh táo, nàng loanh quanh đi lại trong phòng một hồi thì thấy ngột ngạt quá nên ra ngoài hóng gió, tình cờ thế nào lại gặp đúng Như Vũ, y ngồi trên ban công ngơ ngẩn nhìn vào khoảng rừng đen thẫm trước mắt. Cũng chẳng hề báo trước y rút ra từ hông áo một cây sáo buộc dây lụa đỏ thẫm rồi đưa lên môi thổi. Fleur khá ngạc nhiên, y thế mà lại thổi được, thậm chí là thổi khá hay, một bài hát rất buồn, cũng rất quen, nàng lắng nghe hồi lâu chẳng nhịn được hỏi lại.
- Tôi và anh đã từng gặp nhau bao giờ chưa?
- Đây là lần đầu tiên tôi gặp tiểu thư.
- …
Như Vũ tiếp tục thổi sáo, Fleur im lặng lắng nghe. Giai điệu này thân thuộc quá, nó khiến nàng dễ dàng buông lỏng cảnh giác để tâm hồn bay bổng, nó khiến nàng rạo rực một cảm giác yêu thương. Nàng bỗng nhớ tới Gil, nhớ đến những buổi chiều Gil lướt tay trên những bản nhạc, đến kỷ niệm xa xôi khi đôi tai của Gil vẫn còn đó, ngày tháng ấy mọi thứ đều thật đẹp. Nàng tận hưởng nó, cảm giác bình yên đến lạ. Nàng bắt đầu ngẫm nghĩ, Như Vũ là hoàng tôn của Đông Cung, nàng cũng không biết kỳ thực chức vụ của y là gì nhưng có lẽ y khá phù hợp để làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-than/3230487/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.