Hôn lễ diễn ra suốt một ngày một đêm, đến rạng sáng mọi người mới ai về chỗ nấy, để cô dâu chú rể ở riêng với nhau.
Tần Phỉ đánh răng rửa mặt xong, vắt chân ngồi trên giường nhìn ảnh chụp ở đám cưới, nhưng ánh mắt của cô vẫn luôn dừng trên người cô dâu, chính xác mà nói là bộ váy cưới trên người cô dâu.
Hành Tri Chỉ đi tới, cũng nhìn về phía váy cưới của Bạch Mộng.
Váy cưới được làm toàn bộ bằng áo blouse trắng, chỉ có nếp gấp trước ngực được điểm xuyết bằng ngọc trai và pha lê khiến cho bộ váy cưới càng trở nên lộng lẫy: “Thật là đẹp.”
“Đương nhiên cô dâu phải đẹp rồi.”
“Ý anh là váy cưới thật là đẹp.” Hành Tri Chỉ mỉm cười, nói thì thầm, cúi đầu hôn lên tóc cô.
Tần Phỉ nở nụ cười nghịch ngợm, có chút đắc ý, cũng có chút bùi ngùi: “Đây là thành phẩm đầu tiên do chính tay em làm ra, lúc trước cũng từng thiết kế quần áo cho Lãnh Phỉ, nhưng không đích thân tham gia vào khâu may vá. Cảm giác này thật sự rất kỳ diệu, giống như…”
“Lần đầu tiên được một trăm điểm, lần đầu tiên có một con búp bê thuộc về em, lần đầu tiên nhập học.”
“Chính là cảm giác này, vừa hưng phấn vừa kích động.” Tần Phỉ quỳ gối, vui sướng ôm chầm lấy anh. Cảm giác anh hiểu được em này quá tuyệt vời.
Hành Tri Chỉ cũng rất vui, nhưng anh thấy vui mừng cho cô hơn: “Tần Tiểu Phỉ, em có từng nghĩ đến việc chuyển sang làm nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-em-cung-em-tai/3569816/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.