Nguyện vọng của Tần Phỉ không hẳn đều là nói đùa, nhưng là nửa thật nửa giả, có rất nhiều lời thật lòng cũng được cất giấu bên trong lời nói dối. Người khác không hiểu nhưng Hành Tri Chỉ hiểu rất rõ. Đợi trái tim của cô trở nên nồng nhiệt hơn, sắp đến lúc chia tay cũng ngày càng trân quý.
Qua tiệc tất niên, ngoại trừ một buổi catwalk ra, Tần Phỉ không còn được sắp xếp công việc nào khác nữa. Cô trở nên rảnh rỗi, lười nhác nằm ở nhà. Hạng mục của Hành Tri Chỉ cũng đến giai đoạn bàn giao cuối cùng rồi, bận rộn một khoảng thời gian cuối cùng đã bàn giao xong tất cả công việc trước ngày tết ông Táo, thành công rút lui khỏi hạng mục.
Hai người đều trở nên rảnh rỗi, vừa hay có thể ngọt ngào bên nhau mọi lúc.
Ánh mặt trời mùa đông hệt như cây mây bò vào trong phòng thông qua kẽ hở của rèm cửa sổ, chiếu rọi từng chút lên giường, nghịch ngợm chiếu ngay lên khuôn mặt trắng trẻo của cô. Tần Phỉ giơ tay che mắt, nhưng không cách nào che đi hết ánh mặt trời, cô không vui hậm hừ một tiếng rồi xoay người, rúc vào lòng Hành Tri Chỉ theo bản năng. Tối qua hai người làm hơi quá, Hành Tri Chỉ còn chưa mở mắt, ôm lấy cô, vỗ lưng an ủi rồi ngủ tiếp. Tần Phỉ cũng muốn ngủ tiếp, nhưng khi cô nhắm mắt lại chính là cơn ác mộng nửa tỉnh nửa mơ, trái tim như muốn nhảy ra ngoài, nên cô dứt khoát mở mắt ra, không ngủ nữa.
Chuyện này thường xảy ra trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-em-cung-em-tai/3569803/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.