Tần Phỉ nhìn vẻ mặt bỗng dưng rối rắm lại khó xử của Hành Tri Chỉ, cô lại không kìm được mà bật cười ra tiếng: “Đồ ngốc, cậu tin thật đấy à?”
“Chị chọc em?” Hành Tri Chỉ cau mày, lồng ngực phập phồng, có hơi tức giận.
Tần Phỉ buông anh ra, chọc tay vào má anh, khuôn mặt tươi cười, giọng điệu thản nhiên, nhưng nghiêm túc hơn trước mấy phần: “Không hỏi chuyện quá khứ, không nghĩ chuyện tương lai. Hợp thì đến, không hợp thì tan.” Cô lùi về sau một bước, nâng mắt nhìn vào mắt anh, chậm rãi đưa tay ra: “Đồng ý thì theo tôi về nhà, không đồng ý thì chúng ta coi như chưa từng xảy ra gì cả.”
Nói xong, không đợi Hành Tri Chỉ trả lời, cô lại cười, có chút giễu cợt, có chút trêu đùa mà cảm thán: “Vốn dĩ chúng ta cũng chưa xảy ra chuyện gì, tôi nói giống như mình đã làm gì cậu rồi vậy.”
Không hỏi chuyện tương lai, không nghĩ chuyện sau này, hợp thì đến, không hợp thì tan. Đổi thành câu nói khác chính là ai cũng không cần phải chịu trách nhiệm.
Sắc mặt của Hành Tri Chỉ tuyệt đối không thể nói là tốt, anh muốn nói gì đó nhưng vừa há miệng thì lại không nói được gì cả. Anh chỉ đành nhăn mày nhìn Tần Phỉ, giống như đứa trẻ bị bắt nạt, nhưng không cách nào đánh trả lại.
Khiến người ta nhìn vào thật không nhẫn tâm.
Tần Phỉ nhướng mày: “Đừng bày ra dáng vẻ tôi bắt nạt cậu như thế.”
Hành Tri Chỉ bĩu môi, cụp mắt lẩm bẩm: “Chị chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-em-cung-em-tai/3569791/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.