Trần Duật Đằng bất ngờ, qua màn hình điện thoại. Hắn có thể liếc mắt thấy được Bạch Sở Khiết. Đã rất lâu rồi... khuôn mặt kia hắn mới gặp lại.
Sở Khiết mang khuôn mặt có nét hiền lành chất phát, khuôn mặt đưa gần màn hình để Sở Hoà có thể nhìn rõ hơn.
"Ba, giờ này chưa về đến nhà sao? Ba nhỏ đang đi đâu vậy?"
Qua khung cảnh phía sau Sở Hoà, Sở Khiết có thể nhận ra là ba nhỏ đang ngồi trên xe ô tô. Cậu đoán rằng có thể Sở Hoà vừa cùng ba lớn đi dự tiệc về cho nên lên tiếng hỏi thăm.
Đúng như suy nghĩ của Sở Khiết, Sở Hoà thuần phục làm ra kí hiệu ngôn ngữ.
"Vừa cùng với ba lớn đi dự tiệc về. Con trai đang bận sao?"
Sở Khiết lắc đầu, cười vui vẻ đáp.
"Không có, hôm nay được nghỉ. Con cùng vài người bạn mua đồ về nhà cùng nhau ăn. Hai người bạn của con vừa đi cùng nhau ra ngoài mua đồ. Chỉ có một mình con ở nhà"
Trông Bạch Sở Khiết rất vui, hoàn toàn trái ngược với Trần Duật Đằng. Xem ra lời Hưng Vĩ nói là đúng, cậu ở Pháp không có hắn vẫn sống tốt.
Sở Hoà lại tiếp tục làm ra ngôn ngữ kí hiệu với con trai của mình. Màn hình điện thoại lại hướng về phía Trần Duật Đằng, doạ cho hắn giật bắn người.
"Chú.."
"Ba..."
Sở Khiết cùng Trần Duật Đằng đồng loạt hốt hoảng kêu lên, chỉ có Sở Hoà bình tĩnh làm ra ngôn ngữ kí hiệu với con.
"Duật Đằng vừa bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-doi-mat/3556352/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.