"Tôi... Chúng tôi..." Hề Chí Cao nói quanh co một hồi lâu, đột nhiên nói, "Chúng tôi quả thực truy đuổi cậu, nhưng đó là vì cậu quật thi thể trộm mộ, con cái nhà ai bị cậu đào mộ lại không muốn đánh chết cậu chứ? Hơn nữa chúng tôi cũng không đánh cậu, chỉ là đuổi theo cậu, cậu tự mình chạy mà không nhìn đường, rơi vào trong bẫy, còn trách chúng tôi không cứu kẻ trộm mộ?"
"Đúng!"
"Đúng thế! Thời điểm nhìn thấy thi hài con cái chúng tôi bị đào ra, trái tim chúng tôi cũng tan nát, không đánh chết cậu ta coi như cậu ta số may rồi đấy!"
Bị Hề Chí Cao nhắc nhở như thế, toàn bộ thôn dân phản ứng lại, dồn dập làm bằng chứng phụ.
Hề Chí Cao lại hô lớn với cảnh sát: "Đồng chí cảnh sát, các cậu phải tin tưởng chúng tôi, mặc dù thi thể bé gái có hơi nhiều, nhưng đều là chuyện bao nhiêu năm về trước rồi, khi đó thôn núi hẻo lánh, điều kiện kém cỏi, đến thị trấn gần nhất cũng phải vượt núi băng đèo đi bộ tới hai ngày hai đêm, bé gái cơ thể yếu, sinh ra đã không còn sống, chúng tôi cũng đâu có muốn như vậy, chôn bé gái cùng nhau là phong tục của ở nơi này, muốn các cháu ở dưới đó có thể bầu bạn với nhau, lúc đầu thai cũng không đến nỗi lẻ loi. Cậu nói xem, đều là con cái của chúng tôi, một miếng cơm có thể nuôi lớn, lớn rồi còn có thể đỡ việc trong nhà, chúng tôi tại sao lại muốn gϊếŧ chết các bé gái?"
"Có chuyện gì về đồn rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/983522/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.