Trong phòng nghỉ ngơi của tầng 3.5, lỗ tai của Hoắc Nhiễm Nhân khẽ động đậy.
Cậu nhìn bốn phía xung quanh, trong phòng nghỉ ngơi chỉ có cậu, ông chủ củ cải cùng ông chủ lùn.
Bốn ông chủ khác không ở trong này.
Mà khác biệt giữa bọn họ cùng bốn ông chủ kia chính là vào thời điểm xảy ra vụ giết người lần thứ hai, bốn người kia không ở trong phòng của ông chủ Lâm cùng với ông Liễu.
Ông Liễu... Đang tách bọn họ ra một cách có chủ đích. Vừa rồi cậu nghe thấy bên dưới có người hô lên, loáng thoáng nghe được vài chữ "ai", "hắn", đây cũng là sắp xếp của ông Liễu sao? Hoắc Nhiễm Nhân tự hỏi, rồi cậu đứng dậy, đi về phía cầu thang.
Vệ sĩ lập tức bước lên: "Ông chủ có căn dặn gì?"
Hoắc Nhiễm Nhân: "Đi dạo xung quanh thôi."
Vệ sĩ: "Xin hãy ở chung với mọi người, bảo đảm an toàn."
Ông chủ lùn, ông chủ củ cải cũng khuyên nhủ: "Đúng vậy, an toàn là quan trọng nhất, đừng đi nữa, nhẫn nhịn một lát."
Tính cả cậu mới chỉ có ba người... Nhân số quá ít, muốn đục nước béo cò ra ngoài xem thử cũng không được, chỉ có thể uổng công vô ích mà tăng thêm hiềm nghi cho chính bản thân thôi.
Hoắc Nhiễm Nhân im lặng một lát rồi ngồi trở lại chỗ cũ.
*
Đối mặt với sáu đáp án đang che giấu chân tướng, ông Liễu nghĩ ra một giải pháp.
"Hồn ma", mấu chốt là "Hồn ma".
Người mà tạm thời ai cũng không nhìn thấy, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3203185/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.