Khi manh mối cực kỳ quan trọng này được Vương Quế Ngọc chứng thực, cũng như được truyền đến văn phòng đội hai thông qua đường truyền, tất cả mọi người bỗng cảm thấy phấn chấn, Đàm Minh Cửu vừa cúp điện thoại lại càng không có cách nào kiềm chế được hưng phấn trong lòng, trực tiếp nhảy dựng lên:
"Thằng cha Trịnh Học Vọng này, che giấu ghê thật đấy! Cuối cùng cũng coi như ma cao một thước đạo cao một trượng, mốc thời gian quan trọng vẫn bị chúng ta đào ra được! Không làm nữa, hung thủ nhất định là gã này!"
"... Đợi đã." Lúc này Kỷ Tuân nhíu lông mày, "Anh vừa mới nói mốc thời gian quan trọng."
"Đúng vậy, ngày mùng 1 tháng 4." Đàm Minh Cửu, "Thời gian Trịnh Học Quân ngã lầu. Đối với bác sĩ mà nói, có lẽ sống sót thật sự không phải là thể xác còn có thể hít thở, mà là ý thức vẫn còn tồn tại. Ngày Trịnh Học Quân ngã lầu cũng đã mất đi ý thức, cho nên đối với Trịnh Học Vọng mà nói, thời gian em trai hắn tử vong thật sự không phải ngày mùng 1 tháng 6, mà là ngày mùng 1 tháng 4. Sở dĩ hắn chọn ngày mùng 1 tháng 6 để làm giỗ cho em trai suốt bao năm qua, một là làm theo ý mọi người, hai là bày thủ thuật che mắt người khác, nếu như không tìm thấy những bức thư mà hắn đã giấu, vậy thì chúng ta đều bị hắn lừa rồi. Vì để giết Trần Gia Thụ, hắn cũng dày công cực khổ rất nhiều năm."
Đàm Minh Cửu phân tích đến đây, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3203100/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.