Sẽ là ai?!
Mạnh Phụ Sơn ngoảnh hẳn đầu lại, muốn biết rõ là ai ở sau lưng mình.
Nhưng lại một cơn gió mạnh thổi qua hành lang khiến hắn phải nheo mắt lại, đến khi hắn mở to mắt nhìn về phía vị trí của cái bóng thì đã không còn gì cả.
Không có ai, không có bất kỳ thứ gì, ngay cả cái bóng mà hắn vừa nhìn thấy cũng không có.
...
"Đang nghĩ gì thế?" Trần Gia Thụ hỏi Mạnh Phụ Sơn.
"... Không nghĩ gì cả." Mạnh Phụ Sơn hơi sững sờ, ngẩng đầu trả lời.
Ánh đèn chói mắt trong nhà hàng xoay chiếu vào đĩa bạc cùng đồ sứ, chiếu ra tia sáng lấp lánh giống như cầu vồng, trên màn hình lớn vẫn là chương trình lừa dối buồn cười đáng thẹn kia, những quý ông áo mũ chỉnh tề cũng vẫn đang chìm đắm như trước, không còn biết trời trăng gì nữa.
Trở lại từ hành lang tựa như mạng nhện cũng chỉ mất năm phút.
Thi thể phủ một tấm vải trắng trong hành lang, giấu đi tiếng gào thét của gió biển, tiếng rơi xuống nước lạnh như băng, cùng với cái bóng đột ngột xuất hiện lại đột ngột biến mất...Tất cả đều đã đi xa, giống như được bao phủ bởi một lớp kính mờ, ngăn cách trong một góc não.
Giống như mơ vậy.
Nhưng không phải là mơ, chắc chắn có người đã từng đứng sau lưng hắn... Nhưng có lẽ, đối phương không phải người của ông Liễu.
Nếu là người của ông Liễu, nhìn thấy hắn lén lén lút lút, không lý nào lại không trực tiếp bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3203083/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.