Từ sau khi tiếng súng bắt đầu, hình như chưa từng dừng lại.
Lần này dường như thần may mắn cũng không đứng về phía Kỷ Tuân cùng Hoắc Nhiễm Nhân nữa, người trong xe ô tô màu đỏ không phải ai khác, chính là sát thủ ôm theo gϊếŧ chóc cùng máu tanh mà đến.
Cũng may còn có chỗ che chắn.
Hai chiếc ô tô, một chiếc nằm dọc, một chiếc nằm ngang, trực tiếp chặn lại một nửa con đường vốn đã không rộng rãi ở vùng ngoại ô, làn đường còn lại tuyệt không đủ để ô tô màu đỏ lái tới.
Trong khoảng thời gian ngắn, tuy bọn họ không ra được, nhưng người trên xe cũng không dám tùy tiện bước xuống, tới gần bọn họ.
Hiện tại, so với sát thủ trong xe màu đỏ, có lẽ ngọn lửa đang nhe nanh lè lưỡi, liên tục tham lam muốn liếm lên nguòi bọn họ trên chiếc ô tô màu trắng còn có vể gấp gáp hơn nhiều...
Vô số ý nghĩ tựa như xoắn ốc đang xoay chuyển trong đầu Kỷ Tuân.
Lúc đầu anh cũng nổ súng cùng với Hoắc Nhiễm Nhân, nhưng chỉ nã một phát.
Tầm mắt lắc lư căn bản là không thể nhắm chuẩn, dùng hết khả năng cũng chỉ bắn trúng nóc xe, ngược lại là Hoắc Nhiễm Nhân, rõ ràng toàn bộ phần lưng đều không thể nhìn nổi, nhưng cánh tay cứng rắn thẳng tắp giống như sắt thép, tổng cộng bắn vào ô tô màu đỏ hai phát.
Một phát bắn trúng cửa xe, một phát trực tiếp bắn trúng cánh tay của người ngồi cạnh cửa xe.
Một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3202989/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.