Nói xong câu này, Hoắc Nhiễm Nhân yên lặng nhìn Kỷ Tuân, tuyệt không chớp mắt. Bí mật vẫn luôn giấu ở nơi sâu nhất trong tim bị ép nói ra ngoài, hiện tại, cậu đang chờ đợi đáp án của Kỷ Tuân.
Chờ đợi dài dằng dặc khiến cơ thể Hoắc Nhiễm Nhân bỗng dâng lên một trận run rẩy.
Sợ hãi bắt lấy cậu. Mọi thứ bên ngoài đều đang dừng lại.
Thời gian, âm thanh, động tác của Kỷ Tuân.
Nhưng bên trong lại đang ùng ục sôi trào.
Máu của cậu, các cơ quan bên trong cậu, đều giống như đang được nướng trên bàn sắt, mỗi một phút giây trôi qua đều vô cùng khó chịu.
Cho đến khi Kỷ Tuân hôn lên, hôn lên mi mắt cậu.
Một nụ hôn rất nhẹ rất khẽ, rất lâu rất dài.
Nụ hôn này giống như xuyên qua vỏ bọc bên ngoài, hôn vào bên trong cậu, hôn vào dòng máu sục sôi, hôn vào nội tạng nóng cháy, hôn vào trái tim đập loạn... Chầm chậm, từ từ mà vỗ về tất cả bất an cùng nôn nóng.
"Đó là bởi vì kẻ tình nghi như em quá giảo hoạt, bọc thật lòng vào trong nói dối. Quỷ kế của em quá mức cao minh, tôi bị em câu dẫn mất lý trí, trở thành trinh thám hồ đồ." Kỷ Tuân tự giễu, "Hồ đồ đến mức không nhận rõ thật lòng cùng giả dối, cho tới bây giờ mới tìm được chân tướng."
Anh bế Hoắc Nhiễm Nhân lên, đặt cậu xuống giường, lại xoay người đi đến trước cửa sổ, kéo rèm cửa sổ nhung tơ màu đỏ thắm, che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3202960/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.