Buổi phát thanh toàn trường này có uy lực vô cùng, sau khi toàn bộ các lớp ồ lên, học sinh giống như sóng xô về biển, từng người từng người giống như sợ bị bỏ lại phía sau mà lần lượt chạy ra khỏi lớp, còn có một vài học sinh ngồi ở vị trí cạnh hành lang, để thuận tiện đã trực tiếp đạp lên bàn, cúi người chui qua cửa sổ, nhảy vào hành lang.
Không cần hỏi, tất cả đều muốn chạy tới phòng phát thanh, nhìn vị thần kia một lần.
"Làm gì? Ngồi hết về chỗ cho tôi, chê bài tập ít quá đúng không? Còn chạy ra ngoài nữa, hiện tại tôi sẽ phát cho các anh các chị thêm hai đề thi, hôm nay làm xong, mai chữa!"
Tiếng gào thét của các thầy cô cũng không chậm, bọn họ chỉ huy cán bộ lớp, lại đuổi đám học sinh chạy ra ngoài hành lang về giống như đuổi vịt.
Kỷ Tuân nấp bên cạnh giáo viên, lẳng lặng nhìn vào bên trong, suy nghĩ xem làm thế nào để tìm được cơ hội gọi bạn học Chu ra ngoài... Ánh mắt của anh xuyên qua hàng loạt mái tóc đen bóng đang đong đưa, cuối cùng đối diện với ánh mắt của bạn học Chu.
Khi tất cả mọi người vội vàng chạy ra bên ngoài, bạn học Chu vẫn ngồi im tại chỗ; mà khi những người khác đều bị giáo viên phụ trách cùng lớp trưởng đuổi về, bạn học Chu va phải ánh mắt của Kỷ Tuân lại lặng lẽ đứng lên, nương theo che chắn của các bạn trong lớp, dưới điểm mù của lớp trưởng cùng giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3202928/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.