Kỷ Tuân đứng bên ngoài chậc chậc hai tiếng, thầm thắp một nén hương cho Mạc Nại.
Ngày hôm nay, tính tình của Hoắc Nhiễm Nhân có vẻ không ổn lắm.
Anh nghĩ thế, thấy bên trong tạm thời không có căng thẳng nào hơn liền quay sang chú ý vào Đoạn Hồng Văn. Kỷ Tuân đang xem tình hình thẩm vấn của cả ba phòng, tổ của Đoạn Hồng Văn cùng Đàm Minh Cửu có thể nói là đảm đương vai trò hài hước trong ba phòng này nhất, quá thú vị.
Đoạn Hồng Văn bất đắc dĩ, thậm chí nói là mặt ủ mày chau mà bắt đầu tự thuật:
"Ngày đó tôi và Trác Tàng Anh đi ăn cơm, trở về nhà hắn thảo luận phần cuối của quyển sách. Trác Tàng Anh uống rượu, chóng mặt, nằm trên sô pha nói chuyện với tôi, tôi ngồi trên ghế đơn lấy giấy bút ghi chép. Vốn dĩ mọi thứ đều đang tốt đẹp, nhưng sau khi Trác Tàng Anh đi vào lại quên không đóng cửa, vợ tôi đột nhiên xông tới, không nói hai lời, cầm lấy ngựa đồng trên khay trà đập vào đầu Trác Tàng Anh, Trác Tàng Anh không kịp đề phòng bị cô ta đập ngất xỉu. Cô ta không ngừng đập, chờ tôi tỉnh lại từ trong khϊếp sợ, xông tới cướp ngựa đồng, Trác Tàng Anh đã tắt thở. Vợ tôi nói trên ngựa đồng đã có dấu vân tay của tôi, trong nhà lại không có CCTV, cảnh sát không tìm ra được rốt cuộc ai mới là hung thủ gϊếŧ người, tôi bị cô ta doạ dẫm, vội vàng lấy giấy ăn lau khô ngựa đồng rồi kéo cô ta chạy về nhà. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3202870/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.