Tung ra kết luận trước rồi mới thuật lại quá trình, không ngừng kíƈɦ ŧɦíƈɦ điểm hưng phấn của bạn đọc, tác giả đều như vậy, Kỷ Tuân lại cảm nhận được mệt mỏi quen thuộc. Anh đang muốn nghỉ ngơi, bỗng nhiên cảm giác tầm mắt tụ trên người mình đang tỏa ra tia lửa nóng rực.
Anh ngẩng đầu lên nhìn.
Hay lắm, ngoại trừ những người vốn ở trong văn phòng, không biết từ lúc nào đã có thêm mười mấy người, toàn bộ đội một dù đang bận hay không đều tới đây hết, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn chăm chú vào anh.
"Xem ra tất cả mọi người đều cảm thấy cưỡиɠ ɠiαи thi thể rất kíƈɦ ŧɦíƈɦ, vậy tôi sẽ nói thêm vài câu?"
Đàm Minh Cửu thúc giục: "Đừng lèo nhèo nữa, phát huy chức trách tác giả của cậu đi, mau chóng thổi phồng kinh dị mạo hiểm trong đó ra coi."
"Tôi hành văn hơi bị giản dị chân thành đấy." Kỷ Tuân đáp lại, "Nói chung, chuyện hơn nửa là như thế này: Hơn một giờ chiều Tiểu Mạn mới ra ngoài, mà Ngụy Chân Châu vẫn luôn giám thị Chư Hoán sau khi ăn cơm, hai bên đều có một khoảng thời gian tách ra, cho nên, khi Tiểu Mạn đã chết, cũng chính là sau 5h30 thì Chư Hoán mới chạy đến KTV Ảo Mộng. Sở dĩ hắn đến KTV, là bởi vì có người đã giao dịch với hắn —— vị khách chân chính hẹn Tiểu Mạn, hút chích bay lắc với Tiểu Mạn, hơn nữa còn chứng kiến Tiểu Mạn tử vong."
"Vị khách sộp này hơn nửa là đã gây ra tai họa, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3202856/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.