Sao cậu lại nghĩ như vậy?
Tần Trương đặt bát xuống mâm,đặt đôi đũa lên ngang miệng chén. Ánh mắt cậu đầy vẻ nghi hoặc. Ngũ Ca vẫn vô cùng bình thản gắp lấy sợi rau dài trong đĩa rồi từ từ giải thích:
- Tại tôi thấy cụ đồ có vẻ gì đó không đúng so với tuổi...
- Ý cậu là?
- Cậu không thấy rằng dáng vẻ của cụ đồ khi di chuyển rất nhanh nhẹn hoạt bát vả lại lúc từ dưới sông lên cụ cũng không có vẻ gì là mệt mỏi cả, nên tôi có hơi nghi ngờ....
Tần Trương lặng thinh không đáp. Lời của Ngũ Ca tuy không có ác ý nhưng dẫu sao đó cũng là thầy cậu người mà hết lòng kính trọng. Không khí rơi xung quanh cứ thế vào trầm tư. Kể từ đó cho đến hết bữa cơm hai người lẳng lặng không nói với nhau câu nào.
Ngày hôm sau, đám tang Ba Ếch được tổ chức tại làng Táng Linh (nằm ở phía tây cách sơn trang tầm 20 dặm). Tần Trương cùng Ngũ Ca cũng tới dự lễ để chia buồn cùng gia đình và một phần cũng là để cho Tần Trương quen dần với người dân nơi đây hơn. Đến nơi ai nấy đều xót thương cho gia cảnh của tang chủ. Không người thân thích quốc thích nương tựa, nhà cửa cũng chỉ như cái chòi dựng lên tạm bợ lụp xụp đổ nát.
Lúc này thầy đồ đang chuẩn bị đồ lễ để lát nữa còn làm lễ. Người trong làng ai nấy đều tấp nập ra vào: người dọn dẹp, người treo cờ tang, người kê bàn ghế... Số khác thì giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-oan/3571367/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.