Người Đông Bắc khẩuvị nặng, món ăn của họ nhiều muối, nhiều dầu và nhiều ớt. Khi một đĩatướng thức ăn được đưa đến trước mặt, mùi dầu mỡ, mùi ớt cay xộc lênđiếc mũi. Nhưng ở một nơi đất trời lạnh lẽo, băng phong tuyết phủ nhưnơi đây, phải ăn những món thế này kèm với rượu Thiêu Đao Tử*, mì chuamặn mới có thể khiến toàn thân nóng sực như ngồi bên bếp lò.
* Có nghĩa là “con dao đốt nóng”,là một loại rượu rất mạnh thịnh hành vùngĐông Bắc Trung Quốc. Do nồng độ rượu cực cao, gặp lửa là cháy, vị rấtmạnh, uống vào cảm thấy nóng rát như lưỡi dao nóng đỏ nên mới có tênnày. (Nd)
Trong quán cơm chẳng có mấy người, song bên ngoài người qua kẻ lại tấp nập. Trong chốn rừng núi thuộc dãy Đại Hưng An, nhữngthị trấn kiểu này vốn dĩ không nhiều, lại càng hiếm khi náo nhiệt nhưhôm nay. Nếu hôm nay không phải ngày Đông chí, lại đúng lúc sắp đếnphiên chợ mua bán hàng rừng cuối năm thì e rằng nơi đây chỉ rặt tuyếtdày rừng thẳm, hoạ chăng chỉ có thú hoang chịu lượn lờ ở chốn này.
Tục ngữ có câu, “Đông chí tết nhỏ”, kỳ thực thị trấn này có vào tết cũngkhông thể náo nhiệt bằng hôm nay. Năm hết tết đến, hầu hết những ngườibuôn chuyến hay gom hàng đều xuống núi trở về quê nhà, khiến nơi đây còn vắng lặng hơn cả ngày thường. Còn hôm nay không những là một ngày lễlớn, mà còn là dịp thu hoạch tổng kết. Đám thợ đi rừng đã bận rộn suốtmột năm ròng, đến hôm nay mới được cầm đến tiền bạc.
Còn vắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-lo-ban/1925330/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.