🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời tiết bắt đầu trở nên mát mẻ, ánh nắng đã nhạt dần. Một trận gió thổi qua làm váy của Bạch Bích nhẹ bay. Cô rẽ vào một con đường nhỏ, đường phố vắng bóng người, xe cộ đi lại cũng rất thưa thớt, thi thoảng có mấy em học sinh nhỏ băng qua đường.



Cô không nhớ rõ đã bao lâu rồi cô chưa trở lại đây, mười năm hay mười hai năm? Sau khi bố cô mất, cô không còn đến đây nữa, kể cả thời kỳ cô và Giang Hà yêu nhau. Lúc bố cô còn sống, cô thường xuyên đến đây, nhiều đến nỗi không đếm xuể. Thường thì cô cứ ngồi trên chiếc giá để sách báo trên xe đạp của bố cô, đi khoảng 15 phút là hai bố con đến Viện Nghiên cứu khảo cổ. Cũng có lúc mẹ cô đưa cô đến đây bằng xe bus. Thời gian đó bố cô thường xuyên phải đi khảo cổ ở bên ngoài, còn mẹ cô thường phải trực vào chủ nhật nên họ không yên tâm để cô ở nhà một mình. Bạch Bích có thể nhớ rõ từng chi tiết trên con đường này. Cô có một trí nhớ rất tốt, hơn nữa, những ký ức tuổi thơ cũng thường làm người ta khó quên.



Cô đã đứng trước cổng Viện Nghiên cứu Khảo cổ. So với ngày cô còn nhỏ, nó hầu như không mấy thay đổi, tấm biển trước cửa, khung cửa giản đơn... Tất cả đều giống như những cổ vật chôn ở dưới lòng đất. Thời gian mười năm qua đi chỉ như vừa trải qua một đêm. Sau khi đi qua cổng, hai bên đường đều là những hàng cây xanh, ở giữa có một con đường

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-lau-lan/3955128/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.