Hỏi thế gian tình là gì? Yêu là gì? Hạnh phúc là gì? Lắng nghe nước mắt, cảm nhận nhịp đập của con tim, trái tim đập liên hồi, nhưng những đau lòng, những tổn thương tại sao lại vô tâm đi sâu vào trong nỗi nghẹn ngào của nó? Cô đã từng tin tưởng vào một tình yêu ngọt ngào như những câu chuyện cổ tích. Cô đã từng mơ ước sẽ có một hôn lễ được người người ngưỡng mộ. Cô đã từng khát khao chính mình là công chúa xinh đẹp, còn anh chính là chàng bạch mã hoàng tử bước chân đến thế giới của cô. Nhưng khi giật mình thức dậy, cô chợt nhận ra mình đã quá ngu ngốc.
Cô giống như là nữ phụ trong cuốn tiểu thuyết tình yêu ngọt ngào của nam nữ chính. Mù quáng yêu, mù quáng tin tưởng, nhưng sự thật tàn nhẫn hiện ra ở trước mắt này lại như một vết dao cứa thật đau, thật đau. Tình yêu giống như một liều thuốc độc. Khi đã thực tâm yêu rồi chính là độc tố đã ăn mòn cả con tim. Muốn trách thoát nó, độc phát tác, tiếp tục uống, căn bệnh tương tư này lại càng lớn hơn. Yêu nhiều rồi sẽ phải đau nhiều... Càng yêu lại càng hận, càng hận lại càng tổn thương. Cô tự trách bản thân sao đã quá vội vàng, quá ngu ngốc khi tin cái những thứ không bao giờ tồn tại. Để rồi khi tỉnh mộng, thứ nhận lại chính là những nỗi đau thương.