🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từ hôm cô Tâm đến, trong lòng Khánh Đan lúc nào cũng thấp thỏm. Ông bà Lê Sâm ngày nào cũng rủ rỉ:



- Con nhất định không được mềm lòng vì cái gia đình đó. Khi trước họ đối xử với con như thế nào con không nhớ nữa sao?



- Làm gì có nơi nào sống thoải mái bằng nhà mình chứ.



- Con không cần phải áy náy với họ làm gì, việc họ làm họ tự chịu, bây giờ con và Trần cao đã là người dưng rồi.



Khánh Đan rất hiểu tâm trạng của ba mẹ. Họ thật sự không muốn cô và Đan Thanh phải chịu khổ thêm nữa. Thế nhưng nghĩ sao thì Đan Thanh cũng là máu mủ của Huy Vũ.



Khánh Đan nhìn đứa trẻ đang ngủ ngoan trong chiếc giường nôi, đứa trẻ quá xinh đẹp, nó mang nhiều nét của ba nó, điều đó làm cho cô càng đau lòng. Cô không biết sự lựa chọn của bản thân lần này có đúng đắn không hay lại là một sai lầm như cuộc hôn nhân trước đây.



Bỗng có người gõ cửa phòng. Khánh Đan nói nhỏ:



- Vào đi!



Là Lành bước vào, mặt hớt hải kèm với lo lắng:



- Cô út ơi! Bà phu nhân bên Trần Cao đến.



Khánh Đan kinh ngạc đứng bật dậy. Chuyện cô muốn tránh có vẻ không tránh được nữa rồi.



***



Không còn giống như lần đầu tiên bà Ánh Tuyết đến Lê Sâm nữa. Trần Cao hiện tại đã mất hoàn toàn thiện cảm trong mắt gia đình Lê Sâm. Nhìn bà ngồi trên xe lăn, đối diện với những ánh mắt không chào đón mà

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471379/chuong-92.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lời Nguyền Gia Tộc
Chương 92: Hối hận muộn màng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.