Một buổi trưa tại biệt phủ Trần Cao. Hôm nay chỉ có Khánh Đan dùng bữa. Gia nhân vừa bưng món súp bóng cá lên thì Khánh Đan đã thấy nhợn người. Cô bụm miệng nôn khan khiến cho cô Tâm và đám gia nhân đứng bên vô cùng lo lắng.
Cô Tâm ra lệnh cho gia nhân mang món ăn đó lo lắng hỏi han:
- Cô Đan cô không sao chứ?
Khánh Đan vuốt ngực cho xuôi nhưng vừa mới mở ra, mùi cá tanh vương vấn trong không khí lại khiến cô buồn nôn hơn nữa. Lần này không thể kìm được, cô vùng dậy khỏi bàn ăn, chạy vào nhà vệ sinh nôn khan một chập. Dạo này cô ăn không ngon miệng nên chẳng nôn ra thứ gì cả. Cô cũng bị mất ngủ nên cơ thể mệt mỏi vô cùng. Cô Tâm lo lắng đỡ cô lên phòng, cho cô nằm yên vị trên giường rồi mới nói:
- Cô Đan à, cho tôi hỏi điều này được không?
Khánh Đan mệt mỏi nhắm nghiền mắt, đáp khẽ:
- Cô cứ hỏi đi.
- Gần đây kinh nguyệt của cô vẫn đều chứ?
Câu hỏi của cô Tâm khiến Khánh Đan thức tỉnh, cô nhận ra mình đã mất kinh được hai tháng. Cô còn nghĩ là do tâm lý của mình không ổn, cộng thêm với lần trước phải nằm viện nên mới chậm kinh. Cô Tâm nhận ra niềm vui trong mắt Khánh Đan, không chờ cô mở miệng, cô Tâm đã vui vẻ nói:
- Để tôi sắp xếp xe đưa cô tới viện.
***
Ở công ty Trần Cao. Huy Vũ và bà Ánh Tuyết đang làm việc trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471369/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.